Tài sản trí tuệ là kết quả sáng tạo trí tuệ và thành quả đầu tư trong mọi lĩnh vực như khoa học, công nghệ, văn học, nghệ thuật, giống cây trồng, vật nuôi,... Tài sản hữu hình thông thường là tài sản được biểu hiện dưới dạng hình thái vật chất, có thể nhìn được và có giá trị đo lường cụ thể.
Công ty Luật TNHH Everest – Tổng đài tư vấn pháp luật: 1900 6198Có thể thấy được sự khác biệt cơ bản giữa tài sản trí tuệ và tài sản hữu hình thông thường. Tuy nhiên để có “cái nhìn” rõ hơn về sự khác biệt này, chúng tôi xin đưa ra một số tiêu chí cụ thể sau:
Tài sản trí tuệ không có cấu tạo vật chất nhất định, tồn tại dưới dạng thông tin, tri thức chứa đựng hiểu biết của con người về tự nhiên và xã hội. Con người cảm nhận qua quá trình nhận thức và tư duy.
Tài sản hữu hình có cấu tạo vật chất nhất định, con người cảm nhận được thông qua các giác quan như thị giác, súc giác, khứu giác, vị giác, thính giác,…
Do không có cấu tạo vật chất nên tài sản trí tuệ không bị hao mòn về mặt vật lý qua quá trình sử dụng. Ngược lại, tài sản hữu hình sẽ bị hao mòn về mặt vật lý qua quá trình sử dụng.
Tài sản trí tuệ thường được xác định trên hàm lượng chất xám, công sức, thời gian để tạo lập ra tài sản. Do vậy, việc xác định giá trị của tài sản thường khó xác định.
Tài sản hữu hình thường được xác định dựa trên các thuộc tính vật chất cấu thành lên tài sản do vậy việc xác định giá trị tài sản hữu hình thông thường sẽ dễ dàng hơn so với tài sản trí tuệ.
Đối với tài sản trí tuệ, quyền chiếm hữu không có ý nghĩa quan trọng. Bởi bất kỳ ai có khả năng nhận thức và tư duy đều có thể chiếm hữu khi được tiếp cận.
Ngược lại, đối với tài sản hữu hình thì quyền chiếm hữu có ý nghĩa khá quan trọng. Bởi thông thường quyền chiếm hữu chỉ được trao cho chủ sở hữu hoặc người được chủ sở hữu cho phép.
Do không có cấu tạo vật chất nên việc kiểm soát, ngăn chặn các chủ thể khác sử dụng đối với tài sản trí tuệ của chủ sở hữu sẽ khó khăn hơn rất nhiều so với tài sản hữu hình.
Đối với tài sản thông thường, nếu muốn sử dụng thì thông thường người khác muốn sử dụng phải nắm giữ, chiếm hữu tài sản đó “trong tay”. Tuy nhiên, việc chiếm hữu được tài sản hữu hình thông thường sẽ được chủ sở hữu hoặc người được chủ sở hữu trao quyền quản lý tài sản sẽ kiểm soát. Do đó, việc sử dụng tài sản hữu hình thông thường sẽ bị “hạn chế” hơn rất nhiều so với tài sản trí tuệ.
Sự giới hạn về thời gian: Các quyền tài sản của tài sản sở hữu trí tuệ chỉ được bảo hộ trong một khoảng thời gian xác định. Ngược lại, các quyền tài sản đối với tài sản hữu hình sẽ không bị giới hạn về thời gian (trừ trường hợp pháp luật có quy định khác).
Sự giới hạn về không gian: Các quyền tài sản đối với tài sản trí tuệ chỉ được bảo hộ trong phạm vi lãnh thổ quốc gia nơi đối tượng được bảo hộ. Ngược lại, các quyền tài sản đối với tài sản hữu hình không bị giới hạn về mặt không gian.
TVQuản trị viênQuản trị viên
Xin chào quý khách. Quý khách hãy để lại bình luận, chúng tôi sẽ phản hồi sớm